Nghề giáo là một nghề cao quý nhất trong các nghề, làm giàu từ nghề giáo là một điều không nên và không thể có trong môi trường sư phạm.
Cộng đồng mạng, nhất là cộng đồng giáo viên trong cả nước được một phen “sảng khoái” và an ủi phần nào khi đọc bài thơ “Tết” của thầy giáo Phan Thúc Định (giáo viên môn văn Trường trung học phổ thông Quỳ Hợp 2, huyện miền núi Quỳ Hợp, Nghệ An) đăng tải bài thơ “Tết!” trên trang Facebook cá nhân.
Bài thơ nói về việc thưởng Tết của giáo viên, nói lên tiếng lòng của nhiều giáo viên miền núi, vùng khó khăn cũng như giáo viên trong cả nước.
Lời thơ giản dị, chân thành, ngắn gọn nhưng chứa đựng tấm lòng và lời khuyên chân thành đối với giáo viên trong cả nước.
Xin được trích đăng nguyên văn bài thơ của thầy gởi đến quý độc giả trong cả nước:
“TẾT!
Vợ hỏi rằng tết được thưởng gì không?
Em đọc báo thấy nhiều ngành thích thật!
Nghề của anh tết càng thêm chật vật
Hỏi làm chi cho rơm rớm nỗi niềm…
Đã chọn anh đồng nghĩa chẳng chọn tiền
Nghề thanh bạch từ muôn đời vẫn vậy
Bao nhiêu năm có bao giờ em thấy?
Tết nhà mình dư dả để chi tiêu…
Đừng buồn em khi tiền chẳng có nhiều!
Trời bù đắp cho tiếng cười rộn rã
Lộc vẫn biếc dẫu trời đông buốt giá
Mượn môi cười bôi xóa hết ưu tư!
Tết với anh là ánh mắt nhân từ
Người vợ đảm luôn sẵn lòng chia sẻ
Là nụ cười tinh tươi trên bờ môi con trẻ
Líu lo lòng mỗi sáng giữa trời yên!”
Sau khi bài thơ trên đăng lên, đã có hơn hàng nghìn lượt like (thích), bình luận và chia sẻ.
Nhiều người bình luận khen thơ hay, chuẩn, nói lên được nỗi niềm chung của giáo viên – nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý khi Tết đến xuân về.
Đọc bài thơ nhiều giáo viên trong cả nước, trong đó có tôi được an ủi, ấm lòng phần nào khi biết rằng dù mình không có thưởng tết nhưng mình có rất nhiều thứ hơn đó chính là những tấm lòng, những nụ cười, những lời chúc chân thành của các đồng nghiệp và các em học sinh.
Đó chính là món quà và là phần “thưởng tết” cao quý nhất mà mình nhận được không phải chỉ đơn thuần là những món quà vật chất thông thường.
Bài thơ trên cũng là lời khuyên chân thành nhất đối với các em học sinh khi có ý định bước chân vào nghề sư phạm, có ý định trở thành những người thầy rằng đã chọn nghề giáo viên là chọn sự thanh cao, cao quý đừng bao giờ nghĩ rằng mình có thể làm giàu từ nghề giáo, nghề giáo là nghề cho đi chỉ giàu tình thương, giàu nhân cách không phải là giàu vật chất.
Bên cạnh đó, bài thơ cũng là lời cảnh tỉnh với các giáo viên đang giảng dạy, đang làm giàu từ nghề giáo (chủ yếu từ dạy thêm) hãy suy nghĩ, cẩn trọng và dừng lại trước khi quá muộn.
Chúng ta hãy nghĩ về mình, về sự cực khổ, quá sức hay hạn chế sự tư duy sáng tạo học sinh, về những đồng tiền xương máu hay mồ hôi nước mắt của phụ huynh về nghề.
Nghề giáo là một nghề cao quý nhất trong các nghề, làm giàu từ nghề giáo là một điều không nên và không thể có trong môi trường sư phạm.
Mọi người nếu đã chọn vị hôn phu, hôn thê của mình làm nghề giáo thì hãy luôn thông cảm, thấu hiểu với công việc khó khăn, gian khổ của giáo viên và phải chấp nhận rằng giáo viên chỉ giàu nhân cách, tình thương, giàu tiếng cười chứ không thể giàu vật chất, tiền bạc.
Dù trong cuộc sống ai cũng có nhiều khó khăn gian khổ, nhiều thử thách chông gai nhưng tôi tin rằng giáo viên lấy nhân cách làm tiêu chuẩn hàng đầu, luôn cố gắng giảng dạy và giáo dục các em trong từng tiết dạy.
Nền giáo dục của chúng ta đang tiến bộ không ngừng, sang năm mới mong rằng, các thầy cô giáo của chúng ta hãy luôn là tấm gương sáng…mà không phải là việc vi phạm dạy thêm, học thêm, vi phạm đạo đức, nghề nghiệp hay bệnh “giả dối” trong ngành.
Cũng hy vọng năm sau ngành giáo dục cả nước quan tâm giáo viên hơn, để mọi giáo viên đều có thưởng tết.
Nhân Xuân Mậu Tuất chúc các thầy cô giáo và mọi người mọi nhà được bình an hạnh phúc, đón Tết vui Xuân Mừng Năm mới!!!
nguồn: giaoduc.net.vn